E là người mẹ đã 2 lần kể về cuộc đời con.
Vậy là 11 ngày mẹ con e k còn được nhìn thấy nhau.
Mỗi lần nhớ con e chỉ bt mở hình ra ngắm.
Mọi người nói đừng nhắc đến con nữa để con ra đi nhẹ nhàng.
Nhưng sao mà e lm dc, đó là cả thế giới của e. Trog tiềm thức e k thể chấp nhận sự thật đó.
E nhớ con đến muốn điên dại.
E còn chưa được nghe tiếng con gọi mẹ ơi!
E thương con đến đứt từng khúc ruột.
E muốn được 1 lần nhìn thấy con cười mà nó quá xa vời vợi.
Mới ngày nào đó còn cười nói đùa giởn với con vậy mà giờ ..
Bên trog e là cả khoảng trống rộng lấy gì che lấp nó đây