Heo 4/3. Sát ds 3 ngày. Ai củng bảo “Nôn làm gì. Đủ ngày đủ tháng nó ra”. Đâu ai hiểu tâm lý con so, đợi con từng ngày mòn mỏi ntn.
Ai xúi gì nghe đấy : ăn thơm, gần ck, thủ thỉ, năn nỉ, xin gạo... vẫn k có tác dụng.
Sáng ngủ dậy thấy bụng vẫn to mà buồn kiểu gì khó tả lắm. Chưa kể thấy những ng mang thai cùng đều đã sinh hết rồi mà lòng còn bồn chồn hơn.
Gặp ai củng hỏi “Chưa sinh nữa à”. Mệt mỏi thì k thấy, phù nề củng k, bụng củng k tụt, k có dấu hiệu nào báo là con sắp ra cả. Cố gắng đi bộ ngày 1 tiếng củng k hiệu quả. Riết chán quá nghĩ “Chắc lố ds rồi, mổ chắc rồi k đợi làm gì nữa”. Mà vẫn nuôi hi vọng con đòi ra để mẹ sanh thường.
Ai sát ds tâm trạng giống e k