Hành trình đi đẻ.
38 tuần 2 ngày mình đi khám thai thì được bác sĩ cho nhập viện vì ối còn ít quá. Tử cung cũng nở được 1 phân. Tối hôm trước cũng bung nút nhầy - có dấu sanh rồi!
Vậy là hai vợ chồng hí ha hí hửng nghĩ là sắp gặp con rồi. Mình mơ mộng gặp con lắm. Ấy vậy là 9h35p nhập viện xong mình được vào phòng sanh thường , leo lên giường sanh nằm phè đo tim thai và truyền thuốc dục sanh. 1 tiếng, 2 tiếng, 3 tiếng. Bác sĩ, điều dưỡng thay phiên nhau vào khám trong cho mình. Chẳng nở thêm miếng nào, thai gò nhiều 1 xíu. Mình cũng ko đau bụng. Rồi xong, nẳm hẳn tới 5h chiều. Không biết là truyền tới bao thuốc dục sanh, thuốc mềm tử cung mà vẫn im re, bác sĩ phán : “ thôi cho về phòng nằm riêng, ăn uống ( vì nằm trong phòng sanh nên mình chẳng dc ăn gì) khi nào đau lên lại. Trời ơi, lúc đó mừng húm, vì nằm 1 chỗ quá lâu ( 9h35 sáng -5h chiều). Hai vợ chồng tiu nghỉu, anh con zai mãi ko thấy ra, lại an ủi bác sĩ bẩu tối nay hoặc rạng sáng mà đau bụng là đẻ . Mình nghĩ thôi vậy thì ăn uống tranh thủ ngủ phát, sáng đau thì có sức mà rặn. Ăn xong nằm phè trên phòng viện xem ti vi. Không hề có dấu hiệu đau bụng hay vỡ ối gì cả. Chồng mệt quá lăn quay ra ngủ. Mình thì nghe lời bác sĩ đi qua đi lại, tay vì se đầu ti cho tử cung co bóp. Mãi 4h sáng chỉ hơi gò và đau xíu xiu. Mệt quá , leo lên giường ngủ phát 6h dậy thì có chị điều dưỡng lôi dậy đo tim thai và huyết áp. Ngồi xíu nữa thì dc ăn sáng. Nằm xỉa răng thì có lệnh xuống phòng sanh truyền thuốc kích sanh giống hôm qua. Thế là 8h35p hai vợ chồng lại phi xuống phòng sanh. Mình lúc này chỉ hy vọng sanh bé cho lẹ chứ người thấy mệt và ì ạch quá rồi. Tiếp tục truyền thuốc dục sanh, mình nằm còng lưng tới 11h20p trưa thì nghe 1 cái bụp. Như dây đàn bị đứt. Cựa quậy thì phát hiện vỡ ối. Lật đật gọi c điều dưỡng, chị ấy vào bình thản rồi nở 2 ph. Tiếp tục nằm chờ nở. Chị hỏi mình thấy đau hơn không, nếu đau thì gọi bs gây tê màng cứng. Mình thấy không đau, còn xí xớn nghĩ là sắp sanh rồi. Vậy mà chỉ một lúc sau , con gò liên tục, đau như trời giáng xuống bụng. 10