chuyện đã qua.tha thứ đã tha thứ,trầm cảm cũng đã vượt qua nhưng hôm nay khi nhìn lại sao tim vẫn đau nhói.hu sinh cho e làm tròn chữ hiếu.nhẫn nhịn đủ điều để a ko phải khó xử giữa mẹ và vk.ở nhà 3 mẹ con tự chăm nhau để a đi kiếm tiền trả nợ,bao nhiêu vất va tủi hờn khi ở nhà mẹ thì ko ưa con thì đứa phải dậy nó học đứa bé thì ôm triền miên.đêm con sốt cao 1 mình chạy vạy ko 1 người giúp đỡ.khó khăn là thế tủi cực là thế vậy mà a ko hiểu lại còn nỡ phụ tình tôi.vết thương này cho đến bao giờ lành đây?