Dạo này lướt vô hội toàn thấy những trường hợp này mà thấy chướng quá các mn ạ. Suốt ngày cứ quanh quẩn cái chuyện ở nhà chăm con hay đi làm. Đồng ý là ở nhà chăm con nó cực vô cùng, nhưng đi làm nó cũng k sướng như mấy mn ở nhà mấy đâu. Ủa mấy mn bảo đi làm sướng hơn vậy sao k đi làm? Trừ những trường hợp bất khả kháng như ck k cho đi, k có khả năng kiếm được việc làm thì mình k nói, đằng này cũng như bao mn khác nhưng k chịu đi làm để rồi ngồi đó than thở khổ này khổ nọ, đi làm sướng này sướng nọ, bảo vậy sao k đi làm thì kêu con mới có hơn năm, mới có 13m, vân vân và mây mây. Trời đất con vậy còn kêu nhỏ vậy đợi cơn cứng cáp là lúc nào, những người đi làm kia họ chỉ được nghỉ tối đa 6m, đó là bây giờ chứ cách đây vài năm thôi thì có 4m thì sao, có người vì cs mới đầy tháng đã bươn chải kiếm ăn, đằng này bảo do chờ con cứng cáp, vậy chắc con bọn này là m đồng da sắt nhỉ? Nếu muốn chăm con cho ok vậy thì cứ ở nhà ôm con mà chăm chứ đừng than thở. Còn có mn bảo con chưa đủ tuổi gửi con xót lắm, ủa chứ bộ chỉ mấy mn biết xót con còn chúng tôi thích hành con nên mới mấy tháng đã vác con đi gửi để đi làm sao.
P/s: các mn đừng đứng núi này trông núi nọ, cs của m là do m quyết định và lựa chọn, vậy nên nếu thấy cái nào phù hợp với m thì m chọn, đừng ngồi chỗ ss rồi than thở, k ai giúp m bằng tự m cứu lấy m cả các mn ạ!