Nửa đêm em sắp phát rồ phát dại lên vì con các mẹ ạ. Về nội đc mấy hôm ko hiểu dị ứng gì ko mà cứ dụi mặt dụi mũi mẩn đỏ khắp cả lên. Nằm yên đc tí lại dụi dọ. Nhìn thương ko chịu đc. Đêm đang ngủ cũng cọ quậy để dụi. Dụi lấy dụi để dụi như chưa bao giờ đc dụi ấy. Ngứa ngáy hay lsao e ko biết nữa. Giữ tay nó ko đc. Sót hết cả ruột lên đc. Lấy khăn mát lau vẫn dụi, khăn ấm lau cũng dụi. E thần kinh mất thôi. Hay tại phơi khăn phơi áo ở sân cạnh vườn có con gì nhỉ. Nó còn dụi với tâm trạng ngấu ngiến cáu kỉnh ấy ạ. Huhu. E vừa thương con vừa điên tiết.