Con khóc mình mệt k muốn bế mà dỗ nó nín khi nó nằm. Tối con bú mà nó cứ khóc mẹ ck thì luôn trách là ít sữa nên nó khóc. Rồi sữa k đủ. Rồi sữa ít. Nghe k đã thấy buồn lắm rồi. Sáng thì ck trách con khóc sao e k chịu khó dậy bế nó nín đi. Ck và mẹ vào mà cứ thế nằm. Rồi ăn cơm trách sao k phụ mẹ xíu.
Cảm thấy đẻ xong con là 1 thế giới mới. Còn mình thế giới như sụp đổ. Mình cũng căng thẳng lắm chứ bộ. Ít sữa đã căng thẳng lắm rồi lại bị nghe trách vs so sánh. Giờ ck trách. Thấy buồn quá