Đm vk ck cãi nhau lúc nào cũng chỉ vì một người mang tên mẹ ck các mom ạ.
Động nói đến mẹ nó là nó khó chịu, thái độ với mình ngay. Đúng là sống trong nhà nó, ngoài con là ruột thịt máu mủ của mình thì tất cả trong cái nhà này đều là người dưng nước lã, xảy ra việc gì nó cũng chẳng coi mình ra gì.
Nhà ck e có thói quen sáng ngủ ăn gì tự nấu vì mỗi người 1 sở thích. E có nấu ra bà mẹ ck chẳng ăn vì k hợp khẩu vị của e. Nấu bún, mì với nước xương hoặc thịt thì bà chê, còn cái kiểu nấu nước muối, cho cà chua vào rồi nấu với bún thì e cũng chẳng ăn đc. E chỉ nhờ ck góp ý với bà là bà nấu xong rửa đồ cất đi, k chịu rửa cứ để e dọn cho tận nơi, thực ra e rửa cũng đc nhưng e tức nhất cái khoản có hôm e ăn xong con khóc chưa kịp rửa, bà chỉ rửa mỗi bát bà, còn bát e chừa lại như kiểu kệ mày, mày tự đi mà rửa. Cháu gái bà ăn mì tôm xong, có cái bát cũng k chịu rửa, vất toẹt ra chậu để e rửa hầu. E thấy e k khác gì con ôsin k công chính hiệu của nhà nó, thế mà nhiều khi còn k hài lòng cơ. Từ lúc sinh con đến giờ k nhờ đc mẹ ck cái gì, bảo như bà làm công to việc lớn, đây loanh quanh ở nhà, cháu thì quấy, nhiều khi vừa trông con vừa nấu cơm phục vụ cả nhà, bà đi chơi đến bữa mới về, lúc ấy mới lên chơi với cháu, e cần gì lúc ấy, lúc cần trông hộ nấu cơm, dọn dẹp nhà thì chẳng thấy đâu. Bảo ăn riêng ở riêng muốn làm gì cũng đc, sống chung, ăn chung phải phục vụ từ bme ck.
Con e đêm hay quấy khóc, câu đầu tiên e ngủ dậy gặp bà là bà hỏi làm gì mà để đêm nó khóc oai oái ra thế. E cũng góp ý với ck bảo bà là ngủ dậy đừng hỏi e nthe, đêm e trông con mất ngủ, mệt lắm rồi mà cứ hỏi nv, e khó chịu lắm, thế mà ck e nó cũng thái độ với e đc.